Viễn Phương

Hoài Thương


Cuối hạ nơi nầy nắng vẫn gay
Thu sang nhạt bóng dưới đường mây
Gió đâu lạ quá từng cơn gió
Thoang thoảng hương trời thu ngất ngây


Hoa cỏ nhà ai ủ rũ sầu
Bên đường sương phủ lạnh tình xa
Nghe trong khoảng vắng lời hư ảo
Tiếng gió hờn hay tiếng khóc hoa


Mây khói lam mờ,sương tỏa bay
Hư không vang vọng tiếng sầu ai ?
Em đi phương ấy tình phai nhạt
Trở bước tôi về,.Ôi!-đắng cay


Chợt đến bên trời những cánh sao
Trăng thu huyền ảo gợi lòng đau
Cô đơn một bóng bên trời vắng
Em hỡi!-Bao giờ ta có nhau ?


Tôi ở nơi nầy đếm lá thu
Mưa thu lạnh lẻo,tiếng thu sầu
Gió thu nghiêng ngả nguồn tư tưởng
Tan loãng hình hài trong nắng thu


Tôi nhớ em,hồn tôi ngẩn ngơ
Thu về chép lại mấy vần thơ
Bao năm ấp ủ hoài thương nhớ
Gọi mãi tên người trong ước mơ


Viễn Phương

Được bạn: vdn 30.10.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hoài Thương"